" Đuổi theo hắn,ệnDaoLâmNgọcThụlich thi đấu bồ đào nha đừng để hắn chạy thoát !"
Trên đường phố nhộn nhịp của kinh thành, ánh đèn lồng lung linh chiếu sáng khắp nơi. Tô Cảnh Dao trong trang phục nam nhân vội vã chạy trốn khỏi đám hộ viện của Hoa Dương Y Quán. Tuy nhiên, chúng lại ngày càng áp sát. Cảnh tượng hỗn loạn khiến cả con phố nháo nhào hết lên.
* Vài canh giờ trước đó *
Kinh Thành lúc nào cũng là nơi náo nhiệt nhất trên toàn Hạ Quốc. Tất cả thương gia, gánh kịch, xiếc hay ho đều sẽ ghé đến kinh thành buôn bán, lưu diễn, thu hút những người dân Kinh Thành. Gần đây, trong Kinh Thành đang rầm rộ bàn tán về Hoa Dương Y Quán mới mở, nghe nói y quán này được một đệ tử của Thần Y Từ Nhược Văn mở, chữa được bách bệnh.
Tô Cảnh Dao cũng là nghe danh mà đến nhưng khác với những người khác, nàng không tin người này là đệ tử của Thần Y và chắc chắn rằng hắn là một kẻ lừa đảo. Mấy ngày trước, Cảnh Dao đã sắp xếp một số việc, nàng quyết tâm rằng hôm nay đến phải vạch trần chiêu trò của hắn.
Vừa bước chân vào Hoa Dương Y Quán liền thấy tên đại phu giả vẫn đang diễn kịch bắt mạch cho một cô nương nọ, xung quanh là những người vẫn đang tin tưởng hắn chờ đến lượt của mình để thăm khám . Nhờ kinh nghiệm phong phú và diễn xuất thật trân của hắn đã khiến cho Hoa Dương Y Quán ngày càng phát triển. Một vài giây sau , hắn bắt mạch xong nhìn cô nương ấy, hai mày cau lại lắc đầu, thở than một tiếng dài ai oán:
" Haizzzz, bệnh của cô nương không may là nan y ..."
Cô nương ấy thấy hắn nói vậy hai mắt đỏ hoe , giọng nói run rẩy xen lẫn với tiếng ho khan mà đáp lại :
" Khụ..khụ, đại phụ...hic...Vậy bệnh này có cách chữa không ?...hic ta chưa muốn chết Khụ...khụ.."
" Muốn chữa thì cũng có cách, nhưng cần chút lòng thành .."Vừa nói hắn vừa quay sang chỗ khác , tay đưa lên, ngón trỏ và ngón cái chà nhẹ ra hiệu thứ hắn cần là tiền.
Nghe vậy , cô nương đó bèn hiểu ý , hớt hải lôi hết tất cả ngân phiếu trên người ra , đặt lên trên bàn đáp :
" Từng này đã đủ hay chưa ? "
" Vẫn không đủ ...." Hắn bĩu môi , lắc đầu nhưng tay thì kéo ngân phiếu về phía mình .
Rồi cô tháo hết những đồ quan trọng định đặt lên bàn . Ngay lúc này ,Tô Cảnh Dao đến gần ngăn cô lại :
" Cô nương , hắn là một tên lừa đảo , cô không nên tin tưởng hắn !"
Vị cô nương vẫn bán tín bán nghi , cô nâng mắt nhìn Tô Cảnh Dao rồi đưa mắt sang tên lừa đảo kia . Tên kia chột dạ , hắn sốt ruột chối bỏ những lời của Cảnh Dao :
" Tiểu tử thối nhà ngươi , dựa vào đâu mà nói ta là lừa đảo chứ , vô căn vô cứ !"
Những người xung quanh thấy vậy cũng nhỏ giọng bàn tán xôn xao , người thì tin lời nàng nhưng người thì lại tin lời của tên đại phu dỏm kia . Tô Cảnh Dao hai tay chống hông , ngay lập tức vạch trần hắn :
" Ngươi không cần chối nữa , vị cô nương này chỉ bị nhiễm phong hàn nhẹ mà ngươi lại tâng lên thành nan y rồi , cô ấy có thể mắc bẫy , nhưng với con mắt của ta , thì ngươi qua không nổi đâu !"
Bị bắt bài , hắn càng trở nên lo lắng hơn , trán đổ đầy mồ hôi hột ,giọng trở nên run rẩy, và những từ ngữ cứ lấp lửng mãi không ra , hắn ta ngập ngừng, mắt nhìn quanh một lượt , lắp bắp trả lời :
" Ngươi....ngươi...ngươi biết ....gì chứ ! Ta....ta ..ta là đệ tử...của Từ Lão ....Thần Y , sao có thể .....là ...là lừa đảo được !"
" Từ Lão Thần Y trước nay chỉ nhận duy nhất một người nữ tử làm đệ tử . Chẳng lẽ .....ngươi là nữ nhân sao ?! "
" Công tử , khụ...khụ nếu huynh không có chứng cứ thì khụ...khụ thì không nên vu khống cho người khác khụ khụ ..." Vị cô nương sau một lúc đấu tranh tâm lí thì đã quyết định tin tưởng hắn ta .
" Cô nương yên tâm , ta dám đến đây thì đương nhiên là có chứng cứ rồi ! " Vừa dứt lời , một đám người bước vào Hoa Dương Y Quán . Vừa bước vào một người nam tử gầy gò đã đứng ra nói lớn :
" Mọi người phải tin vị công tử này , ta mua thuốc hắn bốc hết 50 lượng bạc mà đưa đến nhiều y quán khác thì đống thuốc này chỉ đáng 5 lượng, hắn chính là kẻ lừa đảo đừng tin hắn !"
Những người theo sau cũng lần lượt ủng hộ ý kiến của hắn :